Cách hai cá thể riêng biệt đến với nhau
Duyên phận hay định mệnh?
Để nói về “duyên phận” thì chắc tụi mình chưa tới mức đó. Nhưng chắc là do kiếp trước Dinh với Khoa có thể là cho vay tiền qua lại mà không trả nên hiện tại tụi mình mới gặp lại nhau :333. Mà cũng hay nha, kiểu tụi mình không nghĩ cũng có một người giống mình, cũng bắt đầu lại từ đầu rồi cũng có nhiều vấn đề tương tự như nhau. Nhưng mà có thể đây là định mệnh rồi chăng?
Tụi mình vô tình gặp nhau ở lớp Anh Văn vào học kì I của năm Nhất. Lúc đó tụi mình chưa thật sự thân vì cũng chưa vào chuyên ngành, nên tụi mình không có nhiều cơ hội nói chuyện cũng như làm thân với nhau do cả hai đều có nhóm riêng. Tới học kì II thì tụi mình may mắn được học chung vì vào môn chuyên ngành. Ngay thời điểm đó cả hai mới biết là mình học chung ngành với nhau và vì một phần tụi mình đã biết nhau trước đó nên tụi mình liền kết thân với nhau. Nhưng mà, Dinh là kiểu người siêu hướng nội, còn Khoa là kiểu người siêu hướng ngoại luôn í, vậy mà hiện tại Dinh vẫn cùng Khoa tiếp tục trên con đường học này (xin cám ơn chúng ta!).
Qua các buổi học, những buổi ra về chung rồi dần thân hơn, tụi mình mới nhận ra tụi mình đều từng có quá khứ như nhau và đều đang là hai cá thể bắt đầu lại từ đầu nên tụi mình đã nảy ra ý tưởng viết một bài blog để kể về quá trình tụi mình vượt qua quá khứ để đến với hiện tại như nào. Tụi mình không trông mong có thể truyền cảm hứng cho các bạn vì để truyền cảm hứng cho mọi người sẽ rất khó, nếu ngôn từ mình không chạm đến trái tim nên ban đầu tụi mình nghĩ sẽ viết blog này như một bài tâm sự của bản thân vậy. Vậy thui, tụi mình cũng cám ơn vì đã thấy nhau ở giữa muôn vàn cá thể riêng biệt trong tập thể đặc biệt này~
Cách nhìn nhận vấn đề (Tìm lại bản thân)
Ở mỗi lần lựa chọn, hai tụi mình thường hay dừng lại một khoảng thời gian để nhìn nhận lại tất cả mọi chuyện. Tụi mình cho rằng việc dừng lại không phải chỉ để hối hận, tội lỗi hay là đôi khi cảm thấy mình không đủ tốt, mà việc chọn nghỉ chân này chính là một cách để chúng ta tìm được những điều thành công trong lựa chọn, những điều may mắn đã đến và cũng như những điều tốt đẹp đã diễn ra. Đôi khi chúng ta chịu nhìn nhận lại vấn đề, chịu chấp nhận những lần thất bại của chính bản thân, đó cũng chính là sự thành công lớn nhất của bản thân.
Khoa từng nghe qua một câu nói : “Nếu bạn không chịu chấp nhận sự thất bại, thì thất bại chính là bạn”, lúc đầu khi nghe về câu nói ấy, Khoa thật sự phẫn nộ. Tại sao khi không chấp nhận được sự “thất bại” thì mình là người “thất bại?” Nhưng rồi, qua một khoảng thời gian đó, mình thấy câu nói ấy lại càng đúng, đúng vì nếu khi bạn không chấp nhận một sự thất bại từ chính bản thân thì bạn sẽ mãi mãi không thể thoát ra được cái cảm giác tội lỗi, hối hận và dằn vặt bởi những quyết định của chính bản thân. Phải khi bạn đã thành công vượt qua những cảm giác ấy thì bản thân bạn mới có thể hướng về tương tai, mới có thể trưởng thành và thành công được.
Vậy đó, đôi khi nếu bạn thấy quá tải về công việc, về việc học, về cuộc sống hay vì tất cả mọi thứ hoặc chỉ đơn giản là sau một sự lựa chọn, một quyết định nào đó, hãy cùng nhau dừng lại vài phút để suy nghĩ, cảm nhận và nhận xét sự việc một cách khách quan nhất. Ngoài ra, chúng ta còn có thể cho chính bản thân mình lấy lại năng lượng, lấy lại những điều tích cực mà bước tiếp.
Đừng từ bỏ khi gặp khó khăn và cũng đừng chùn bước nếu thất bại nhiều lần. Vì trên cuộc đời không ai sẽ thất bại hoài và không phải ai cũng không thể vuợt qua được khó khăn đâu, đúng không nè! Vậy đó, chúng mình hãy cùng nhau cố gắng và vượt qua thử thách một cách mạnh mẽ nhen 💖
Chúng ta đều có thể thay đổi (Sự hòa nhập của bản thân với xã hội)
Đối với bản thân tụi mình thì thấy ở thời điểm hiện tại, cả hai thật sự đã thay đổi rất rất nhiều. Trước khi, tụi mình lựa chọn quyết định học lại, và trước khi tiếp xúc với một môi trường mới thì hai đứa là kiểu người khá tiêu cực.
Tụi mình đã có vô số lần nghĩ đến việc mình tồn tại trên Trái Đất này là một điều sai trái. Tụi mình cảm thấy bản thân chẳng thể nào làm được một việc gì tốt đẹp cả, đôi khi sau những quyết định của bản thân mình lại chìm đắm vào những điều tiêu cực, những lần trách móc và những lần hối hận không thôi. Cả hai đắm chìm vào một thế giới tăm tối của chính bản thân. Mặc kệ những lời khuyên của bạn bè, gia đình hay chính là người hiểu mình nhất gần mình nhất nhưng tụi mình cũng đẩy ra xa. Tụi mình không chấp nhận được sự thất bại từ chính bản thân mình tạo ra và rồi cả hai cứ vậy, cứ héo mòn dần về cảm xúc và tinh thần.
Vậy đó, rồi tụi mình bỏ lỡ hết những cuộc vui cùng bạn bè, gia đình chỉ để tự cách ly bản thân vì cảm thấy mình không xứng đáng để nhận được những cuộc vui hay bất cứ sự quan tâm nào. Đã có lúc, cả hai từng ngắt kết nối hết tất cả mạng xã hội, biến mất khỏi vòng tròn bạn bè hẳn 1 năm chỉ để chìm vào cảm xúc của bản thân, chỉ để nuông chiều cái sự tiêu cực ấy. Dần dần bản thân bị tiêu cực ăn mòn, nhưng cũng chưa đến mức phải tự nhận mình là trầm cảm mình có một cái tên hay hơn cho quá khứ là “một nỗi buồn nhỏ”. Và rồi đến lúc “nỗi buồn nhỏ” ấy cũng phải được xoá tan, tan biến và để dành chỗ cho “một niềm vui lớn”.
Cũng không biết bằng cách nào hay từ bao giờ, Khoa và Dinh đã tự bước ra khỏi cái vòng xoay của tiêu cực và tụi mình hoàn toàn hồi phục năng lượng. Chỉ biết đến một lúc nào đó, bản thân mình thấy mình đã bỏ lỡ đi những lời quan tâm, những câu hỏi han và những lo lắng từ những người thương yêu, từ đó cả hai tập cho bản thân một việc là luôn phải nghĩ những điều mọi người mang đến cho mình, chính là vườn hoa, một vườn hoa thơm mang nhiều màu sắc và đầy nắng ấm để sưởi ấm bản thân mình.
Mình thầm cảm ơn, vì cuối cùng những người quan tâm mình vẫn ở đó, vẫn cho mình một cơ hội để làm lại, một điều may mắn nhỏ trong những lần quyết định sai của mình. Vậy đó, “một niềm vui lớn” lại ra đời. Hai đứa thay đổi hoàn toàn, cả hai vui vẻ hơn và cởi mở hơn, với Khoa thì mạnh dạn hơn trong những lần giao tiếp và khi lựa chọn những quyết định của mình. Còn với Dinh thì chịu ra ngoài tiếp xúc với nhiều người hơn và tập làm quen với việc chịu trách nhiệm cho sự lựa chọn của mình hơn. Vì thế, mà tụi mình có nhiều cơ hội hơn, có nhiều mối quan hệ thân thiết hơn và cả hai đã cải thiện hoàn toàn tốt cảm xúc và tinh thần của mình.
Đó, chúng ta cũng sẽ thay đổi, mỗi một ngày mình sẽ trưởng thành hơn, mình sẽ tốt hơn nếu mình chịu lắng nghe, chịu chấp nhận những lời quan tâm, lo lắng của những người quan trọng trong cuộc sống của chúng ta nhen. Và cũng đừng ngần ngại bước ra khỏi vòng quây của những tiêu cực ấy, hãy mạnh dạn bước và hãy tin rằng ở phía trước luôn có những người đang đưa bàn tay ra để năm lấy bạn.
Sự hòa quyện và gắn kết
Cá thể hay quần thể?
Trước khi gặp được nhau, Dinh và Khoa là hai cá thể riêng biệt, mỗi người một tính cách khác nhau. Mỗi người một lý tưởng sống khác nhau. Hai đứa đã tưởng chừng như sẽ không thể nào hoà hợp được nhưng chắc có thể là ngoài những điểm khác biệt, tụi mình còn có những điểm chung giống đến bất ngờ. Chẳng hạn như việc cả hai đều bắt đầu lại ở một môi trường mới, một thử thách mới và bắt đầu mới.
Và kể từ đó chúng mình là hai cá thể riêng biệt, từ từ tạo nên một quần thể của riêng chúng mình. Nhưng không phải tụi mình khép kín lại cái quần thể này, tụi mình cũng tìm kiếm thêm những cá thể khác có những màu sắc cùng chung với tụi mình để cùng tạo nên một khu vườn, một không gian đầy màu sắc. Chính vì thế tellaboutme ra đời, để chúng mình có thể vươn tới các bạn một cách gần hơn và cũng nhau chia sẻ thêm về một điều tích cực nhỏ trong cuộc sống này.
Cho dù bạn chỉ là cá thể thì cũng đừng lo ngại, sẽ có một hoặc nhiều hơn những cá thể khác giống bạn hoặc cho dù khác nhau nhưng sẽ tương đồng ở một điểm chung nào đó để chúng hình hay các bạn sẽ tìm thấy nhau ở một thời gian hoặc không gian nào đó. Hãy yên tâm nhé, vẫn còn chúng mình ở đây để cùng lắng nghe, tiếp nhận và cùng bạn vượt qua những vấn đề trong cuộc sống này để đến khi các bạn tìm được một cá thể hoặc một quần thể phù hợp với bản thân mình nha 🙂
Lối đi của những kẻ khác biệt
Mình từng đã nghe qua câu: “Muốn đi nhanh thì đi một mình, muốn đi xa thì nên đi cùng nhau”. Mình tin chắc ai nghe qua câu này nếu chỉ nghĩ một cách phiến diện thì sẽ thấy câu nói này thật vô lý. Điều bạn muốn làm nhanh thì làm một mình, nhưng nếu trên con đường đi một mình riêng biệt thì mọi thứ khó khăn sẽ dễ dàng quật lấy mình và dễ bị vỡ vụn nếu không có thêm một người nữa để hỗ trợ bạn.
Mình đã từng quyết định sẽ đi một mình đơn độc trên con đường riêng biệt của bản thân, vô số lần mình tin rằng con đường mình đi sẽ trải đầy những thử thách mà nếu chính bản thân mình vượt qua những thử thách ấy đó chính là bài học của bản thân mình. Và mình tin rằng nếu khi mình đi cùng một người khác thì gánh nặng sẽ đè nặng lên đôi vai của mình và kéo cả hai chúng mình đi xuống. Vì cảm xúc đó, mình lựa chọn đi một con đường khác biệt của bản thân và từ chối những lời mời để cùng nhau phát triển khác.
Cho đến khi, mình gặp thử thách và cần sự hỗ trợ từ một người khác, thì mình không có ai để có thể hỗ trợ, mình thật sự thấy hối hận khi đã lựa chọn đi một mình, trong khi những người khác đã cùng nhau phát triển và đi lên một cách tích cực. Mình thật sự hiểu hoàn toàn ý nghĩa của câu sau “Muốn đi xa thì đi cùng nhau”. Khi bạn muốn đi xa hãy cùng một hay nhiều người khác, để cùng nhau hỗ trợ, cùng nhau vượt qua, bởi biết đâu khi đi cùng nhau chúng ta có nhiều con đường khác tiến tới vạch đích một cách nhanh hơn thì sao?
Vậy thì tại sao, chúng ta lại lựa chọn một cuộc sống tẻ nhạt, một cuộc sống không có màu sắc thay vì lựa chọn một con đuờng đầy ắp nhưng nắng ấm, màu sắc của hoa và nhiều điều thú vị khác đúng không nè?
Nên là không có một con đường riêng biệt nào có sẵn mà khi chính bản thân mình không tạo ra điều đó. Hãy cùng nhau vượt qua vòng tròn an toàn của chính bản thân, cùng nhau vượt qua thử thách, vượt qua khó khăn và lưu trữ những kinh nghiệm, những bài học cùng nhau. Quan trọng là những kỷ niệm đẹp của nhau chứ đúng không nè?
Hãy cùng nhau theo dõi tellaboutme để xem tụi mình đi cùng nhau sẽ như thế nào nha. Mình rất mong chúng mình sẽ đi xa và còn đi nhanh hơn những gì chúng mình đã dự kiến đúng không nè.
Chúng ta không đơn độc
Từ mọi chuyện ở trên, tụi mình nhận ra được không một cá thể nào là cá thể hoàn toàn, tụi mình vẫn mong muốn có một hoặc những cá thể khác có thể đến và cùng nhau đồng hành.Tụi mình không hề đơn độc trên con đường trường thành, tụi mình có những nguồn năng lượng từ gia đình, bạn bè và một vài sự duyên phận được sắp đặt khác.
Vậy nên hãy tin rằng đến lúc nào đó “định mệnh” sẽ xuất hiện và xoa dịu đi những điều tiêu cực trong sâu bản thân mình. Sẽ cùng nhau đồng hành, cùng nhau tiến về phía trước, cùng nhau tạo ra nhiều bài học nhiều trải nghiệm khác nhau để lưu trữ những khoảnh khắc của chúng mình.
Nếu hiện tại bạn chưa có một “cá thể” cùng tín hiệu với bạn thì hãy tiếp tục theo dõi tellaboutme chúng mình sẽ là một người đồng hành cùng các bạn trong khoảng thời gian bạn chưa tìm thấy bản thân hoặc “cá thể” cùng nhau nha.