câu chuyện của Khoa

Câu chuyện của Khoa

Hi cả nhà yêu, mình tên Đoan Khoa (mọi người hay kêu mình là Kho), mình với cuộc sống làm bạn cũng được 25 năm rùi. Mình vẫn còn rất nhỏ, nhỏ xíu luôn đúng hem nè hehe. Thôi hơi lạc đề, ở cái tuổi này mấy bạn sẽ thường thấy những bạn đồng lứa rất thành đạt, công việc, việc học đều tốt đúng không nè? Thắc mắc sao mình vẫn ở đây để viết lên câu chuyện của Khoa ở blog này đúng không? 

Mình từng thất bại ở rất nhiều phương diện, mình từng bỏ cuộc rất nhiều lần. Nhưng chắc trộm vía mẹ mình chắc sinh mình ra với một tinh thần bất diệt cho nên dù mình vấp ngã cỡ nào mình vẫn cố gắng để đứng dậy và bước tiếp. Các bạn ghé ngang qua về câu chuyện của Khoa cùng với mình nha. 

câu chuyện của Khoa

Câu chuyện đầu tiên: Đừng nên quyết định mọi thứ quá vội vàng để rồi “hối hận”. 

Mình từng học Đại Học Văn Lang với chuyên ngành Quản Trị Kinh Doanh. Mình từng nghĩ việc học của mình sẽ suôn sẻ nhưng không mình dừng lại ở năm 2 của Đại Học.Không phải vì mình không học nổi, mình dừng lại vì cuộc sống thử thách mình với số lượng hiện kim quá lớn, tuy lúc dừng lại mình vẫn luôn tích cực vẫn luôn tin tưởng là lựa chọn của mình luôn đúng, nó sẽ không có vấn đề hoặc sẽ không gây khó khăn trở ngại với mình.

Nhưng mình đã lầm, mình thật sự đã có khoảng thời gian hối hận vì việc lựa chọn của mình. Đó là lúc mình biết mình đã quyết định quá vội vàng để rồi mình sẽ phải hối hận. Mình nghĩ ra vô số lí do để biện minh rằng việc mình chọn là đúng nhưng rồi sự thật luôn luôn “phũ phàng” và luôn “đau đớn” nhỉ?  

Vậy đó, câu chuyện của Khoa đầu tiên mình chỉ quay cuồng với cuộc sống, mình xin việc với tấm bằng THPT. Với một “đứa trẻ” vỏn vẹn 18 tuổi mình cầm tháng lương đầu tiên với 7.000.000 triệu/tháng mình đã ỷ y nghĩ là mình đã thành công. Nhưng khi muốn làm một vị trí khác thì hiện thực đánh vào mình một cái bốp với yêu cầu bằng cấp từ Cao Đẳng và Đại Học. Đấy bài học đầu tiên đau đớn như mối tình đầu bỏ đi trong ngày mưa vậy á. Rồi mình hối hận và lo sơ.

Dần dần, mình tạo ra một nỗi sợ vô hình, mình sợ phải bắt đầu lại, mình sợ khi mình không có một công việc mình sẽ trở thành một người vô dụng, một người không có gì trong xã hội. Nhưng rồi, mình phải học cách chấp nhận thực tại, mình dần dần học làm quen với những điều như này xảy ra, mình lần đầu tiên dám bước ra khỏi vùng an toàn của bản thân.

Câu chuyện của Khoa đầu tiên đã khép lại với một tâm thế sẵn sàng đón nhận thử thách, mình vượt qua nổi sợ, và cũng giống như mình học được cách bình tĩnh hơn trong mọi vấn đề. Mình đã suy nghĩ chậm hơn để đưa ra quyết định nghỉ việc và bắt đầu học lại.

câu chuyện của Khoa

Câu chuyện thứ hai: Mọi khó khăn sẽ được giải quyết nếu bạn có “lòng tin”

Sau bài học đầu tiên, mình rút kinh nghiệm rất nhiều. Mình phải hỏi đi hỏi lại bản thân là thật sự mình có quyết định  quá vội hay không. Mình dành hẳn 6 tháng để hỏi bản thân mình muốn gì và cần những gì. Khi mình bắt đầu thực hiện việc đó thì đa số những người bạn xung quanh mình đều có một câu hỏi “Mày thật sự chắc chưa?” 

Nhưng không, mình vẫn tin là mình làm được. Khi đã quyết định xong mình bắt đầu dừng lại với công việc mang cho mình một thu nhập khá ổn và bắt đầu lại con đường học tập mình đã bỏ lỡ vào những năm trước với một tâm thế là MÌNH LÀM ĐƯỢC. Nói vậy chứ, khi bắt đầu lại việc học, mình lại là một tân sinh viên như bao bạn khác, thì thử thách đầu tiên của mình chính là: Thời gian

Thời gian mình bị cố định lại vì hầu hết mình sẽ phải dành cho việc học, lên lớp và làm những bài tập mà đáng lẽ thời sinh viên trước mình phải trải qua. Mình còn khá ít thời gian để tìm kiếm một công việc full-time và mức thu nhập đủ sống như trước đây.

Đây đây, cái khó thứ hai đến rùi chính là: Kinh tế 

Kinh tế mình thì không có quá nhiều để chỉ duy trì mỗi việc đi học, đi về và ngủ. Mình cần phải chi trả thêm trong quá trình học tập nữa nè và còn nhiều khoản chi khác nữa. Mình bắt đầu đi tìm những công việc part-time phù hợp về thời gian và phải bắt đầu lên kế hoạch thời khoá biểu cho phù hợp với bản thân. Mặc dù là kinh tế hiện tại mình cũng chưa gọi là nhiều, nhưng mình nghĩ việc mình vẫn còn duy trì được không phải là một tình trạng xấu đúng không nè? 

Có rất nhiều khó khăn mình gặp phải trong quá trình đi học lại, nhưng mà mình vẫn tin là mình đang điều đó tốt nhất. Mình không có đặc biệt hay khác biệt hơn ai hết, chỉ là mình nghĩ khi mình đã theo đuổi hoặc đã quyết định một vấn đề nào đó thì mình phải làm hết sức và cố gắng đến cùng. Kết quả mình mong muốn đều phải là tốt, và rồi khi mình càng tin tưởng thì việc những thử thách hay khó khăn có đến mình cũng sẽ dễ dàng chấp nhận, dễ dàng giải quyết và vượt qua.  

Vậy đó, cũng gần 1 năm mình học ở môi trường mới, một ngành mới và có thêm nhiều kinh nghiệm khác nhau nữa. Cho nên việc mình không ngừng “tin tưởng” cũng là một cách “nho nhỏ” để bước tiếp và vượt qua những thử thách khác nữa đó nha.  

Câu chuyện thứ ba: Cứ bước tiếp về tương lai chứ đừng nhìn lại vào quá khứ.

Sau khi trải qua rất nhiều lựa chọn. Có thể khi chọn có thể sai nhưng cũng có thể lúc đó bạn lựa chọn đúng. Nếu bạn có nhiều vấn đề hơn để cần giải quyết thì đừng quá lo lắng hay mất kiểm soát. Hãy tự hỏi bản thân rằng mình cần thêm bao nhiêu thời gian để giải quyết. Khi mình đã làm điều đó mình có hối hận hay không. Đó là phương án tốt nhất hay chưa hay chỉ là một phút quyết định “chóng vánh”? 

Và một tips nhỏ xíu mình chia sẻ, để khi mấy bạn có cảm thấy hối hận khi những quyết định của mình rồi, hãy tự nhủ rằng mọi lựa chọn của mình đều là quyết định mình đã chọn, cho dù kết quả tốt hay xấu bạn cũng phải nên chấp nhận điều đó, không nên cảm thấy “ăn năn, tội lỗi” và bạn hãy cất giữ những bài học đó để tiến tới một tương lai khác, đừng nhìn vào quá khứ để rồi đắm chìm trong ấy nha.

Để dần chấp nhận mọi chuyện, mình cũng phải trải qua rất nhiều vấn đề, vô số thử thách và cũng nhiều lần thất bại. Có đôi khi, mình cảm nhận được mình đã hoàn toàn không còn một niềm tin nào để vượt qua, để tiếp tục. Nhưng hiện tại mình vẫn ở đây, vẫn tiếp tục và cùng các bạn đồng hành với nhau qua chiếc blog này đây. 

Mình mong là qua câu chuyện của Khoa, các bạn có thêm một năng lượng tích cực và xíu xiu động lực nho nhỏ để cùng nhau vượt qua những thử thách trong cuộc sống nhen. Ngoài ra, còn rất nhiều điều tích cực khác nữa tụi mình cùng nhau khám phá thêm mảnh ghép còn thiếu ở tellaboutme nhen.  

câu chuyện của Khoa

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *