Bài học đắng nghét như ly cà phê
Vị đắng của cà phê hay nước trà
Với tụi mình, những con người đam mê uống trà và cà phê thì không thấy cái nào đắng hết. Vì có lẽ tụi mình đã quá quen với vị đắng nên chỉ thấy nó ngon hay dở thôi, hì. Nhiều khi thì do ham uống quá đà cũng làm tụi mình bị phản tác dụng là bị sốc trà hoặc say cà phê í, nên mọi người lưu ý đừng uống liều lượng lớn quá nha ><. Khi tới quả đắng rồi thì bạn sẽ ít nhiều gì hiểu được một phần là ở đây sẽ nói về vài bài học nho nhỏ không chỉ tụi mình gặp phải mà có khi đâu đó bạn cũng sẽ bắt gặp mình trong đó hen. Mặc dù nó không dễ chịu gì mấy khi nhắc lại đâu ha, nhưng dù gì cũng đã là quá khứ òi, với lại khi nhìn lại ta cũng có thể hiểu ra và biết là mình cần phải làm gì để không phải phạm phải sai lầm ấy nữa. Nên hoan hỉ hoan hỉ hen ^^
Goài, giờ để hai đứa mình chia sẻ tí cảm nhận cũng như bài học tụi mình đã trải qua với quả đắng nghét này nhen, zô!!!
Đầu tiên về Dinh: Đối với mình bài học lớn nhất là mình không thật sự lắng nghe bản thân. Nói sao nhỉ? Đa số mình chỉ toàn đi hỏi ý kiến người khác xem mình nên học gì, làm gì mà không tự hỏi bản thân xem mình có thật sự thích nó không? Như lúc mình học Đại học, mình chọn học ngành “Quản trị kinh doanh” vì gia đình mình muốn vậy, mặc dù mình không thật sự thích nhưng mình vẫn kiên trì học đến cùng vì mình nghĩ mình sẽ dần thích nghi với nó và thích nó. Nhưng sau khi ra trường, chật vật trong việc tìm việc làm, đối diện với ngành mình học mình không thật sự hiểu ngành mình đang học là gì? Sau đó mình lại thất bại trong việc chọn học ngành “Thiết kế đồ họa” vì thấy ngành này đang hot, kiếm được nhiều tiền và mình cũng có một chút năng khiếu trong việc thiết kế, sáng tạo và vẽ nên mình đã dành 9 tháng cho nó. Và mọi thứ lại quay về quỹ đạo ban đầu, mình lại chật vật việc làm, khi được công ty chấp nhận cho mình thực tập, mình đã nhận ra mình không thực sự hợp với nó. Cuối cùng mình đã mất khá nhiều thời gian, tiền bạc chỉ vì những suy nghĩ, mong muốn nhất thời mà không thật sự lắng nghe bản thân mình muốn gì, cần gì. Nên bây giờ bạn mình đang ổn định công việc thì mình lại đang bắt đầu lại cuộc sống bằng việc học của mình.
Còn đối với Khoa: Bản thân mình có muôn vàn bài học khi nhận được. Thật ra bài học đầu tiên mình có được mà luôn luôn phải chấp nhận là “quả đắng” nhiều hơn “quả ngọt”.
Không phải là “quả đắng” thì chính là một kết quả xấu. Mà chỉ là một kết quả không được như mong muốn của mình thôi. Mình học được bài học rất hay khi nhận được “quả đắng”, mình sẽ khắc sâu hơn và ghi nhớ mãi về những bài học của mình.
Khi bạn đã chấp nhận bài học đắt giá nhất, thì những bài học khác bạn nhận được là một tâm thế siêu mạnh mẽ, sẽ luôn mạnh dạn đón đầu với những thử thách.
Mình còn học được tính kiên nhẫn trước những vấn đề mình gặp phải. Mình tiếp nhận những thử thách không còn theo kiểu khó chịu mà mình dần dần thả lỏng và suy nghĩ thấu đáo hơn khi những vấn đề diễn ra ấy.
Đặc biệt mình còn được nhiều bài học nữa như hãy dùng một cái nhìn tích cực để đánh giá tình huống, khi đó mọi chuyện sẽ được giải quyết một cách nhẹ nhàng và một cách êm đẹp hơn khi chúng ta tiêu cực nữa ấy.
Cho nên, dù ở trong bất kì khoảnh khắc nào các bạn hãy luôn bình tĩnh, kiên nhẫn, tích cực và dũng cảm đón nhận điều ấy nha. Sẽ còn rất nhiều bài học khác nữa, vì “cuộc sống” đều là những trải nghiệm và những lựa chọn của bạn thân mà.
Mình ghét khổ qua
Mình ghét khổ qua, cái đắng nó nhẵn nhẵn, mà qua bao lâu vị đắng đó vẫn nằm gọn ở nơi đầu lưỡi. Tạo nên một cảm giác sợ hãi, bàng hoàng khi nhận được một vị đắng nghét mà khiến mình vẫn hoài cảm giác không muốn phải thử lại lần hai.
Mình ghét sự đắng, cho nên mình ghét luôn cả khổ qua, vậy mà tất cả xung quanh mình bạn bè, gia đình mình lại yêu khổ qua đến lạ. Mình từng hỏi lý do vì sao? thì mình nhận được một câu trả lời siêu thuyết phục : “Thì mày cứ bỏ qua việc đắng đó đi, mày sẽ cảm nhận được trong vị đắng đó, có một chút ngọt của trái khổ qua tự nhiên, có sự mát mẻ của đặc tính khổ qua đã vậy lại còn rất tốt cho sức khoẻ, có rất nhiều dưỡng chất trong trái khổ qua nữa đó. Tại sao mày chỉ tập trung vào điểm xấu của khổ qua là đắng mà lại quên đi những giá trị khác mà trái khổ qua mang lại nhỉ?”.
Chính vì những lời giải thích ấy, khiến mình nhận ra rằng mọi trái đắng từ những bài học của mình nhận lấy khi quyết định và lựa chọn, mình khoan hãy đánh giá “đắng là xấu, là dở và tồi tệ” mà hãy cùng tổng quát rằng, những điều thực sự mang lại từ những lần “đắng nghét” đó chính là một bài học, một trải nghiệm, hoặc chỉ đơn giản là một sự dũng cảm khi quyết định.
Đừng chỉ vì một chuyện đã quá xấu, quá tệ mà chính bản thân tụi mình chìm đắm vào sự sợ hãi, không dám bước tiếp, không dám thử lại và cũng như đắm chìm vào cảm giác sợ hãi đó mãi mãi. Không cố gắng để tìm cách khắc phục cái “đắng” mà chỉ biết lẫn trốn, biết bỏ lơ và cũng như buông lơi đi những điều mà chúng ta mong muốn hướng tới.
Vậy đó, hãy luôn xem những quyết định sai lầm của mình chính là một trái khổ qua mặc dù đắng nhưng vẫn mang lại một giá trị, một kinh nghiệm, một bài học đúng nghĩa cho chính bản thân chúng ta. Còn điều gì tuyệt hơn, khi chính chúng ta rèn luyện được việc thắng được cái “đắng”, để chúng ta chỉ còn mãi một “quả ngọt” cho bản thân.
Để làm được điều đó, sẽ có rất nhiều khó khăn, có rất nhiều lần vấp ngã, cũng như những lần chùn bước. Nhưng hãy tự nhủ mình ghét “đắng” vì thế hãy lựa chọn và bắt đầu, vấp ngã và làm lại để quả ngọt cuối cùng là một quả ngọt khiến chúng ta nhớ mãi hương vị ấy.
Liệu có lựa chọn lần hai?
Ai cũng phải bắt đầu từ đâu đó
Ai rồi cũng phải bắt đầu từ đâu đó? Hẳn là các bạn đã nghe rất nhiều lần về câu này phải không nè?
Vậy thì bắt đầu từ đâu đó là “từ đâu?” nhỉ. Mình đã từng lăn tăn, bắt đầu từ đâu đó có nghĩa là ngày đầu tiên chúng ta sinh ra, chúng ta đã bắt đầu hay đấy chỉ là xuất phát điểm để chúng mình đi đến điểm bắt đầu?
Mình từng nghĩ chỉ việc mình sinh ra đó cũng là nơi mình bắt đầu, nơi mình phải chạy về phía trước để chiến thắng, để cũng tạo nên một thành tựu lớn, để mang lại niềm vinh hạnh cho ba me hoặc đơn giản để là chính mình
Nhưng rồi, thời gian qua đi, mình hiểu rõ câu “Ai cũng phải bắt đầu từ đâu đó?” có nghĩa là bạn dám nghĩ, bạn có quyết định, bạn thực hiện điều đó và nếu điều đó thành công, thì sự bắt đầu của bạn chính là việc bạn dám nghĩ và thành công. Vậy nếu thất bại thì sao? Thất bại sẽ là thất bại nếu bạn không thử cách khác, một biện pháp khác, hoặc đơn giản là đứng dậy. Vậy điểm bắt đầu nếu bạn thất bại chính là bạn chống tay, đứng dậy và bước tiếp.
Chính vì vậy, mỗi người đều có một xuất phát điểm chung là được sinh ra, nhưng điểm bắt đầu sẽ khác nhau. Có những người họ sẽ bắt đầu rất sớm, nhưng cũng có một số là sẽ chưa biết được mình nên bắt đầu từ đâu (chẳng hạn như là tụi mình đây nè hihi). Nhưng mà các bạn đừng lo, tụi mình sẽ có rất nhiều cách để bắt đầu, cũng có rất nhiều phương án để kết thúc. Chỉ khi các bạn xác định các bạn thật sự là ai, thật sự mong muốn điều gì, và cần làm gì thì đó chính là lúc các bạn đã tìm thấy nơi bắt đầu của bản thân rồi đấy.
Tellaboutme đã từng đọc một bài viết, về cơ bản cuộc sống có 3 dạng người
- Dạng đầu tiên: Là một dạng người chỉ hoàn toàn suy nghĩ tiêu cực, khi gặp những vấn đề, những lo âu của chính bản thân họ thường hay chọn cách buông xuôi, bỏ lơ đi những điều mình gặp phải mà không thèm đối đầu, hay là đấu tranh lại điều đó
- Dạng thứ hai: Chính là một dạng người có khả năng đối đầu, có được một chút ý chí nhưng chỉ được một lúc, một thời gian rồi lại đối phó chỉ để qua ngày, qua tháng và qua chuyện.
- Dạng thứ ba: Là một dạng người, mà hầu như chúng ta đều ngưỡng mộ. Tất cả điều họ chọn, những lựa chọn dù sai hay đúng họ đều cố gắng để vượt qua điều đó, đều mong muốn được đối đầu, cho dù khi gặp khó khăn cũng sẽ bước tiếp, đương đầu đến khi giải quyết được mọi thứ.
Vậy nếu là bạn, bạn sẽ chọn mình trở thành dạng người nào? Bạn sẽ quyết định bản thân mình cần làm gì?
Nếu bạn có một điều muốn chia sẻ, hay đã quyết định trở thành dạng người nào trong cuộc sống thì đừng ngại mà chia sẻ lí do vì sao bạn lại chọn điều ấy về mail của tellaboutme – doankhoa260899@gmail.com để chúng mình cùng học hỏi thêm nha.
Có bao nhiêu tuổi đôi mươi?
Có bao nhiêu tuổi đôi mươi. Mình từng nghĩ rằng cuộc đời mình chỉ có một lần tuổi đôi mươi, nhưng không bản thân tụi mình tụi mình có rất nhiều tuổi đôi mươi, chỉ cần chúng ta vẫn giữ hoài nhiều niềm vui, nhiều điều thu vị trong cuộc sống, thì sẽ không có độ tuổi đôi mươi nào là giới hạn. Mình biết điều mình nói đến sẽ hơi khó để thực hiện. Nhưng nếu bạn không thử, không làm hay cũng không dám nghĩ đến, thì tuổi đôi mươi chỉ có 1 lần duy nhất, đến và đi như một độ tuổi mà chính bản thân mình phải trải qua.
Bởi thế không có giới hạn cho tuổi đôi mươi, chỉ có chúng ta tự giới hạn điều đó, chúng ta tự cho rằng tuổi đôi mươi chỉ có duy nhất một lần trong cuộc đời. Nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng độ tuổi đôi mươi có thể là cả cuộc đời chúng mình chứ không là lần đầu tiên và duy nhất
Vậy hãy cùng nhau, cũng tụi mình kéo dài tuổi đôi mươi, cùng gia hạn thêm 3 4 cái tuổi đôi mươi bởi những điều tốt đẹp, những niềm vui, những khoảnh khắc đẹp đáng để lưu trữ.
Cùng theo dõi thêm về Tellaboutme để xem tụi mình mang đến điều gì, mang đến một khoảnh khắc đẹp trong độ tuổi chúng ta còn tươi mới, còn nhiều hoài bão phía sau nhé.